Thứ Sáu, 18 tháng 3, 2011

CHUYỆN TÌNH MANG HAI CON SỐ


Chuyện tình kia... khởi đầu hai con số,
Một và Không trong giây phút gặp nhau.
Con số Không:  dang dở mối tình đầu,
Và số Một: mang hai đầu nổi nhớ.

Lần đầu gặp… em vẩn còn bở ngở,
Trong lòng buồn mang nặng bởi số không.
Tình yêu đầu băng giá bởi trời đông
Là đen tối…Trái tim không mở cửa.

Chàng bảo nàng: “Em đừng nên nói nửa,”
Thanh thản lòng… tìm điểm tựa tương lai.
Trong tim em hiện hữu: “Một” hình hài,
Là anh đó!  Hảy yêu… đừng lo sợ…

Vắng anh rồi em thường hay nhung nhớ,
Nhắn người ta… ghé lại …nói tiếng yêu.
Nhưng xin em hảy nhớ lấy một điều,
Đả yêu nhau đừng gọi anh bằng chú…

Đến giờ nầy em vẫn còn ngái ngủ,
Trong tình yêu sao lẫn lộn với nhau.
Em hảy còn bịn rịn mối tình đầu,
Mang số Không…sao em tìm số Một!

Chàng lặng lẻ qua sông bằng con “tốt,”
Trong ván cờ phải tìm một hướng đi.
Dẫu bình yên chẳng gom được điều gì !
Chàng lấy vợ… trở thành người lổi hẹn.

Con thuyền xưa bây giờ rời xa bến,
Em thẩn thờ về quê củ mộng mơ.
Huế cố đô vương vấn một câu hò,
“Hò Mái Đẩy,” ru tình trong nổi nhớ.

Bởi lòng em đang còn mang duyên nợ,
Trong tim em …số Một vẩn trường tồn.
Vắng anh rồi em lặng lẻ cô đơn,
Mang nổi nhớ… tìm anh trong lặng lẻ.

Nhưng giờ đây anh có đàn con trẻ,
Ở trong lòng … vợ là cả trời thương.
Không còn gì ! để suy nghỉ vấn vương,
Tình chúng mình chẳng qua là con số…

Một và Không : dòng đời hai bến đổ.
Đứng gần nhau nhưng mải mải cách xa.
MỘT khoãng trời yêu, dao động thật thà,
KHÔNG duyên nợ, thôi em đừng gặp nửa…
Quãng Đức
Ngày 18/3/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét