Thứ Năm, 10 tháng 3, 2011

CÁNH LỤC BÌNH



Có con nước lớn chảy xuôi dòng,

Đẩy cánh lục bình trôi… trôi…sông.

Cánh mỏng hương hoa thêm nổi nhớ,

Sóng đời dào dạt. bến mênh mông.



Nước lớn, lục bình cứ trôi đi,

Thân phận hẩm hiu biết nói gì.

Chẳng oán trách đời sao lận đận,

Mỏi cánh ngừng trôi... có sá chi.



Đời tôi cũng thế mải lênh đênh,

Bao núi, bao sông thác cùng ghềnh.

Trôi dạt mảnh đời đi vạn nẻo,

Một cỏi vô thường_ thoáng mông mênh



Mười hai tuổi lẻ sống xa quê,

Trường học ở xa _lâu mới về.

Tuổi trẻ thiếu thời sao lận đận,

Cũng vì nghèo khổ…dạ tái tê.



Về miền xứ lạ tuổi mười lăm,

Đà Nẵng mộng mơ ánh trăng rằm.

Phượng vỹ, học trò, thời áo trắng,

Suy nghỉ điều gì!!! Ngóng xa xăm.



Dòng đời xô đẩy phải ra đi,

Sương gió đời trai biệt kinh kỳ.

Vũng Tàu, Thủ Đức bao kỹ niệm,

Học Viện quân trường mải khắc ghi.



Phố núi chiều nay có thêm tôi,

Pleiku sương tỏa thấy bồi hồi.

Xin chọn nơi nầy làm dấu ấn,

Cuộc đời vang vọng mãi chia phôi.



Đến bến Cần Thơ tôi được gì!!!

Nhưng đầy Kỹ Niệm một lần đi.

Ở đó tôi cùng người yêu dấu,

Xây đài tình ái..ngộ cố tri.



Xa vắng bấy lâu nay trở về,

Kết tình chồng vợ mối : “ Duyên Quê.”

Hòa hợp cùng nhau dù tóc bạc,

Nồng ấm hương tình…Nghỉa phu thê.



Tôi phải lên “ Cùa,” tôi phải lên,

Gánh nợ non sông …dẩu phải đền.

Sáu năm cải tạo đầy gian khổ,

Kiếp sống tù đày…chẳng phải rên!



Trở về tìm vợ ở Bình Ba,

Vợ ngóng, con trông phải xa nhà.

Một lần đi nửa… đi.. đi… mải…

Sầu đọng trong tôi chẳng phôi pha…



Cuộc đời thay đổi đến BàTô,

Xuôi ngược đó đây với sông hồ.

Buôn bán tảo tần theo năm tháng,

Gánh nặng nuôi con… khổ phải lo.



Thế rồi cũng phải chạy liên miên,

Dầu Tiếng, Bình Long phải nối liền.

Bôn ba một cảnh… hai quê sống,

Mong sao được mối_ để kiếm tiền…



Gánh nợ đường xa thấy khổ ghê,

Cuối cùng rồi cũng phải quay về.

Bệnh tật ốm đau liên miên đến,

Bao cảnh nảo lòng… cũng chán chê.



Khung trời tươi sáng nẻo tương lai,

Xứ lạ lênh đênh bước tiếp dài.

Biển cả trời cao lòng ái ngại,

Mỏi cánh dừng chân… nối tiếp ai!



So với lục bình cùng với tôi,

Long đong trôi nổi cả cuộc đời.

Có nghia gì đâu hương sắt tím,

Tím quyện dòng sông…Tím cả đời…

Quãng Đức

Ngày 10/3/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét