Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011

VẨN BIẾT RẰNG

 Vẩn biết rằng đường đi là rất khó,
 Con vẩn đi theo năm tháng ngược xuôi. 
 Không ngại ngùng: sông, núi, bể, khơi... 
 Mà chỉ ngại lòng con không quyết tiến. 

 Vẩn biết rằng thế gian đầy bia miệng, 
 Con chẳng sờn chẵng ngại tiếng thị phi. 
 Thẳng tiến đi lên chẵng oán trách gì, 
 Cho phỉ sức đời trai trong bốn bể.  

 Vẩn biết rằng lúc cô đơn quạnh quẻ, 
 Vây quanh mình trong nổi nhớ niềm thương. 
 Đừng suy tư qua những nổi chán chường, 
 Hảy mạnh dạn tiến lên về phía trước. 

 Vẩn biết rằng những gì con có được, 
 Đả xây bằng sức sống quảng đời con. 
 Bước đi lên trong thân xác mỏi mòn, 
 Không bõ cuộc_vì tương lai cho con trẻ...

(thêm một đoạn nửa)

 Vẩn biết rằng cố quên là để nhớ,
 Nhưng phải rồi cố nhớ để mà quên
 Vị đắng tình yêu_ rạo rực môi mềm,
 Ai cũng biết nhưng mấy ai qua được!!!

Quãng Đức 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét