Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

THƠ MẮC CỞ 2


Đứng trên lối nhỏ nhà em,
Thấy hoa màu tím êm đềm khoe hương.
Xen trong bụi cỏ bên đường,
Anh đây bước lại lòng vương tơ sầu.
Hoa xinh khép kín thật mau,
Vì đâu nên nổi_ vì đâu nhạt nhòa !!!
Trót yêu thì cứ nói ra,
Sao em  e ngại xót xa trong lòng.
Đừng nên suy nghỉ mông lung,
Xuân xanh khoe sắt cùng chung một đường.
Mổi loài có một sắt hương,
Đơm hoa kết trái vấn vương tơ tình.
Đây là duyên phận chúng mình,
Dù loài hoa dại… lòng mình ngẩn ngơ.
Mối tình đẹp tựa bài thơ,
Anh đây đứng lặng đang chờ em đây.
Đừng nghỉ hoa dại, cỏ cây…
Khép kín mắc cở làm ngây lòng người.
Ngẩn nhìn một đóa hoa tươi,
Đó là Trinh Nử đời đời không quên…
Quãng Đức
Ngày 6/2/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét