Thứ Năm, 7 tháng 4, 2011

THÁNG BA DI TẢN


Tháng ba lửa cháy ngập trời,
Cao nguyên ly loạn, núi đồi khóc than.
Buôn mê bom đạn tan hoang,
Pleike nao núng, dọc ngang rối bời.
Biệt ly, hiu quạnh, chơi vơi.
Dọc đường Phú Bổn thây phơi ven rừng.
Tan hoang, xơ xác nảo nùng,
Đoàn xe gầm rú mịt mùng nối đuôi.
Bắc cầu khai phá ngược xuôi,
Sông pha pháo kích ôi thôi nảo nề
Lại nghe bị chặn lối về,
Ngày thì khắc khoải đêm về lặng thinh,
Chiến tranh bom đạn vô tình,
Cướp đi lẻ sống sinh linh oán hờn.
Núi đồi ai oán từng cơn,
Hoa xưa tàn úa cô đơn ngóng chờ.
Nước sông buồn chảy hững hờ,
Bèo mây xiêu vẹo vật vờ tan thương.
Đa sầu thương cảm vấn vương,
Rừng cây hiu quạnh, giọt sương thẹn thùng.
Đang ngồi suy nghỉ mông lung,
Máy bay đáp xuống vui mừng biết bao.
Ngở là một giấc chiêm bao,
Cầm tay bạn hữu nghẹn ngào rưng rưng.
Giờ đây mình đả xa rừng,
Xa dòng sông nhỏ, xa từng ghềnh cao.
Xa rồi cuộc sống vùng cao,
Xa miền phố núi ngày nao mới về.
Trăng buồn còn nhớ tình quê!
Nghiêng nghiêng chếch bóng đêm về cô đơn…
Quãng Đức
Ngày 28/03/2011

 (Nhớ về ngày di tản tháng3/75)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét