Thứ Sáu, 25 tháng 2, 2011

TÌM TRONG KÝ ỨC

Em và tôi cùng màu cờ sắt áo,
Đoàn áo lam siết chặt mối tình duyên.
Tình hai ta khép kín bởi lời nguyền,
Vai thái tử yêu thương tìm nổi nhớ.

Nặng lòng nhau lúc đầu em lo sợ,
Lần đầu tiên em chấp nhận yêu anh.
Sợ tình duyên đầy vướng víu chẳng thành,
Em mong ước duyên tình đừng cách trở.

Rồi một hôm được tin đầy bở ngở,
Em lấy chồng theo chỉ định mẹ cha.
Dù đả yêu… nhưng em chẳng nói ra,
Tròn chử hiếu ơn sinh thành trông ngóng.

Ngày lấy chồng em ca bài Biển Rộng,
Sông Dài nào so sánh được Tình Em.
Ru lời ca bao chất chứa êm đềm,
Mà nuốt lấy tình đời nhiều thay đổi.

Tôi vẩn biết thương nhau đừng hờn dổi,
Để người đi tiếp nối kịp chuyến đò,
Lấy chồng rồi khỏi bịn rịn âu lo,
Xây hạnh phúc trong bến đời hiễn hiện.

Đả xa rồi những ngày xưa lưu luyến,
Dưới mái chùa ngồi tâm sự cùng nhau.
Vái lạy ơn trên ban phép nhiệm mầu,
Cho đôi trẻ được hòa chung nhịp sống.

Giờ ngồi đây chỉ là mơ với mộng,
Tiếp nổi quảng đời cùng vợ và con.
Hiện hửu trong tôi giờ chỉ có còn !
Trong kỹ niệm của một thời son trẻ…
Quãng Đức ngày 2/18/2011
Khi lấy chồng em ca tặng bản: “Tình em biển rộng song dài.”
 Là lần nói tiếng yêu cuối cùng                     

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét