Thứ Ba, 1 tháng 2, 2011

CÓ NHỮNG CON ĐƯỜNG

Đường nào đưa em khi còn bé nhỏ, 
Tiếng khóc chào đời vang vọng bóng quê xưa.
Mẹ ôm con cất tiếng hát ầu ơi,
Lòng ấm áp đong đầy lên khóe mắt.

Đường nào đưa em sớm chiều vào lớp học,
Quãng Trị, Đa Nghi, Phan Thanh Giãn, Tây Hồ.
Tuổi thơ sinh đầy trong sáng mộng mơ,
Ôi nhớ lắm Buổi tan trường đầy lưu luyến!!!

Đường nào đưa anh khi vừa trúng tuyển,
Bước phong trần trôi dạt khắp đó đây.
Bõ lại sau lưng bao kỹ niệm tháng ngày,
Ôi nhớ quá Làm sao tôi quên được!!!

Đường nào đưa anh tháng ngày xuôi ngược,
Vây quanh mình che phủ một màu tang.
Lòng rung lên trong đau đớn bàng hoàng,
Con khổ lắm!!! Mẹ ơi con khổ lắm!!!

Đường nào đưa anh tháng ngày ảm đạm,
Lây lất cuộc đời, vật lộn với miếng ăn.
Lòng bồi hồi trăn trở nổi băn khoăn,
Ôi chua xót tấm thân gầy phiêu bạt.

Đường nào đưa anh đầy hoa thơm, cỏ ngát,
Sống hòa bình, thanh thản, với hồn nhiên.
Không tranh đua…trút bỏ mọi ưu phiền.
Lòng dào dạt dâng đầy không tư lự.

Đường nào đưa anh thành người viển xứ,
Bõ lại anh em, cha mẹ, bạn bè,
Sống lưu lạc quên đi thời trai trẻ,
Giờ chỉ là nổi nhớ với bâng khuâng…

Đường nào đưa anh tưởng nhớ người thân,
Trong sâu thẳm trái tim đầy xúc động.
Quê hương yêu ngày đêm tôi trông ngóng,
Hẹn ngày về nơi quê củ:"Kim Long".
Quãng Đức
Ngày 12/102010

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét