Chủ Nhật, 6 tháng 2, 2011

HOA MẮC CỞ 9


 Hoa tím giăng đầy khắp cả lối đi,
 Ta lạc bước chốn vùng quê thơ mộng.
 Giửa trời xanh gió vi vu lồng lộng,
 Ngẩn ngơ nhìn say đắm một loài hoa…

 Nét  mặt ngây thơ, mắt biết , thiệt thà,
 Hay e thẹn …làm tim ta ngừng đập.
 Xao xuyến lòng phút đầu tiên bắt gặp,
 Ngẩn ngơ nhìn đắm đuối gợi niềm thương.

 Phút đầu gặp em sau buổi tan trường,
 Trò chuyện bâng quơ qua lần gặp gở.
 Mái tóc mây cài chùm Hoa Mắc Cở.
 Ôi đẹp tuyệt vời thương quá đi thôi.

 Nắm lấy tay em giây phút bồi hồi,
 Em khép kín bờ mi đầy e lệ.
 Giây phút xao lòng anh đây kể lể,
 Nói yêu em tất cả tấm chân tình.

 Quãng trời yêu là duyên phận chúng mình,
 Em chấp nhận gật đầu không tư lự.
 Không buồn phiền thân anh làm lử  thứ,
 Xa quê hương mà chẵng hẹn ngày về.

 Chốn phồn vinh che lấp mảnh trăng quê,
 Anh bận bịu quên đi người con gái…
 Vẩn ngóng chờ người xưa quay trở lại,
 Tay trong tay qua những buổi hẹn hò.

 Lòng lâng lâng qua giây phút đợi chờ,
 Em khép kín nổi buồn trong lặng lẻ.
 Ôm cô đơn trong tủi hờn quạnh quẻ,
 Để hướng về ngày tháng củ phôi pha.

 Gợi nhớ về người yêu dấu phương xa,
 Mong gặp lại, nối duyên tình luyến nhớ.
 Em tin rằng mình đây còn duyên nợ,
 Vẩn nở nụ cười ngày tháng đợi trông.

 Bao nhớ nhung chất chứa ở trong lòng,
 Trong đơn lẻ tìm dấu xưa kỹ niệm.
 Hoa xưa kia giờ vẩn còn e thẹn,
 Mắc cở ngại ngùng đợi kẻ phương xa…
 Quãng Đức
 Ngày 14/2/2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét